Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Ngụ ngôn Cha Phi


01. CÔNG CHÚA NHỎ

Có một cô chó con kia rất hay buồn bã, giận hờn và cau có, khó chịu. Chẳng có ai thèm chơi thân với cô ta. Đi đâu cô cún con cũng lủi thủi một mình, làm việc gì cũng chẳng ai thèm để ý giúp đỡ.

Khi cô cún con lớn lên một chút thì cô nhận thấy rằng các con vật chung quanh cô, ai ai cũng có cha có mẹ rất yêu thương, rất vui vẻ. Còn cô thì … Chà … Buồn quá! Cô đơn! Lẻ loi!

Ngay cả đàn gà con kia đi đâu cũng xúm xa xúm xít bên cạnh gà bố gà mẹ. Con thì giành chạy trước, con thì giành bên chân. Lũ mèo cũng vậy, cứ suốt ngày vờn quanh bên cha mẹ. Con thì tranh bên trái, con thì tranh bên phải om sòm cả lên. Mẹ con chú bê bé bỏng đi đâu cũng sát cánh bên nhau, âu yếm chờ đợi nhau rất thắm thiết. Nhìn những cảnh đó, cô cún con ứa nước mắt khóc hoài, khóc hoài.

Cún thầm cầu mong chỉ cần được một ngày ríu ra ríu rít, chạy lon ton bên cạnh ba mẹ thôi là mãn nguyện lắm, là hạnh phúc lắm, nhưng đó chỉ là mơ ước viễn vông. Ba cún con đã đi xa, không còn ở với cún con nữa. Cũng chính vì thế mà đối với tất cả các con vật khác, cún con có một thái độ xa lánh và ganh tỵ. Cún con thường hay hờn dỗi, khó chịu với mọi con vật trong vườn.

Trong vườn có bác chiên là người được các con vật khác rất kính trọng và yêu thương. Bác sống rất vui vẻ, hiền lành. Bác vẫn thường mời những ai đến với bác một vài cọng cỏ non tươi xanh mơn mởn bác lựa hái từ ngoài đồng đem về, mời ăn những trái nho chín mọng ngọt lịm bác dành lại từ ngoài rào giậu trước sân. Ai ai cũng thích đến chơi với bác chiên. Ai ai cũng muốn đến với bác chiên để xin bác giúp cho những ý kiến uyên bác, để cuộc đời được tốt đẹp hơn. Chung quanh bác chiên khi nào cũng đều đầy người quây quần vui vẻ, nhất là các con vật bé nhỏ.

Cún con cũng rất thích đến bên bác chiên nhưng tự nhiên cún con có vẻ sờ sợ thế nào đó. Cứ mỗi lần thấy các con vật khác đến vui vẻ quây quần bên bác chiên thì cún con cũng đi theo nhưng không dám vào chỉ đứng xa xa mà nhìn, mà thèm, mà mong, mà trông, mà ngóng.

Một hôm kia cũng như mọi hôm khác, các con vật bé bỏng chạy lại với bác chiên, cún con đứng lấp ló ở xa xa. Bỗng nhiên bác chiên trông thấy liền vẫy tay gọi cún con lại với bác. Cún con run bắn cả người. Nhưng với giọng nói hiền từ nhân hậu, bác bảo:

- Cún con cứ đến đây với bác, đừng đứng lấp ló đằng xa vậy. Lại đây, lại đây nào!

Sợ thì sợ nhưng cún con nghe giọng nói ấm áp nhân hậu của bác chiên thì đánh bạo từ từ đi tới. Cún con vừa đi vừa nghĩ rằng chắc là các con vật kia sẽ cười nhạo nó, chắc là bác chiên sẽ la mắng nó. Nhưng thật lạ lùng, không ai chế nhạo nó, ngay cả bác chiên cũng không la mắng như nó nghĩ mà ngược lại, bác chiên còn cho nó chùm nho thơm ngon tươi mát ngọt lịm, các con vật khác cùng nắm tay nó vui đùa nhảy múa hát ca. Mọi e ngại sợ sệt tồn tại trong nó đã từ lâu, nay bỗng nhiên tan biến hết.

Vui chơi với các con vật khác chán rồi, cún con còn được bác chiên kể chuyện cổ tích cho nghe. Bác kể chuyện Tấm Cám, chuyện Cô Bé Quàng Khăn Đỏ, chuyện Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn, chuyện Nàng Công Chúa Ngủ Trong Rừng, chuyện Ông Bụt, chuyện Cô Tiên… Hay ơi là hay! Cún con thích quá sức! Không những thế cún con còn được bác chiên gọi là Cô Công Chúa Nhỏ. Niềm hạnh phúc sướng vui dâng lên tràn ngập tâm hồn làm cho cún con ngây ngất. Có bao giờ cún con được làm công chúa đâu, ngay cả trong giấc mơ cún con cũng không dám. Cả các con vật khác đầy đủ cha mẹ mà có bao giờ được gọi là hoàng tử hay công chúa đâu.

Lòng sướng vui tràn ngập, niềm hạnh phúc dâng đầy, cún con luôn miệng hát vang: Gâu… gâu… gâu… gâu… gâu… !

Ta là con cún nhỏ

Được bác chiên yêu thương

Ta là Công Chúa Nhỏ

Bác chiên là Thượng Hoàng

Đời ta thật hạnh phúc

Trong tình yêu bác chiên.

Gâu… gâu… gâu… gâu… gâu…!

Từ đó trở đi, bất cứ ở đâu cún con đều được bác chiên thương yêu âu yếm gọi là Công Chúa Nhỏ, là Thiên Thần của bác. Và cũng từ đó cún con thay đổi cách sống. Những buồn bã, giận hờn, ganh tỵ, cau có trước kia giờ đây đã biến mất, thay vào đó là những tâm tình yêu thương, vui vẻ, chia sẻ và cảm thông với tất cả mọi con vật khác trong vườn.

Cuộc đời cún con như được chắp thêm đôi cánh nâng bổng cún con lên cao hơn, đẹp hơn. Cũng từ đó trên môi cún con luôn luôn điểm xuyến những nụ cười tươi vui để rồi cuộc đời cún con cũng nở tươi như nụ cười hạnh phúc của cún con. Từ đây cho đến mãi mãi cún con sẽ là Công Chúa Nhỏ, là Thiên Thần yêu thương của bác chiên nhân hậu. Bác chiên thương yêu cún con hơn cả con ruột của mình.

Cún con thầm hứa: Bác chiên sẽ mãi mãi là Thượng Hoàng kính yêu của mình (Bố của công chúa mà). Mình sẽ cố gắng sống thật xứng đáng với tình yêu thương mà bác chiên nhân hậu đã dành riêng cho mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét